Vừa thấy tôi về nhà, mẹ tôi kéo tôi ra nói nhỏ “thằng út vừa ‘chôm’ của mẹ năm chục ngàn”, “trời đất, có chuyện đó nữa sao”,”ừ, sau khi mẹ phát hiện ra thì thấy trong nhà có con gà đá, hỏi nó thì nó thú nhận là nó lấy, lý do là xin mà mẹ không cho”. Đấy, mọi việc bắt đầu như thế, cho “sự nghiệp” nuôi gà của em trai tôi, một cậu bé đang học lớp 7.
Rồi với lý do là chỉ nuôi một con gà thì sợ nó buồn, thằng út xin thêm tiền mua thêm một con gà mái đá nữa để nó bầu bạn với con gà trống. Với một lý do hết sức tình cảm như thế, tôi ủng hộ ngày. Một bữa, thằng út thông báo rằng nhà ta sắp có một bầy gà đá, tôi, như phản xạ tự nhiên, sờ sờ cái bóp. Thằng út hoan hỉ thông báo rằng, con gà mái đá nó bắt đầu nằm ổ. Rồi bầy gà đá cũng nở đủ một bầy 13 con. Hàng ngày, nhìn thằng út chăm sóc bầy gà mà cũng thấy thích thích, nó gọi tên từng con, tối trước khi đi ngủ cẩn thận điểm danh từng đứa một rồi mới đi ngủ mặc dù thằng út cũng chẳng khác mấy con gà là mấy. Gà thì 6h lên chuồng, còn thằng út thì 6h30 cũng lên giường.
Đùng một cái, dịch cúm gà lan rộng, sau khi nghe tôi thông báo rằng bầy gà của thằng út chỉ có hai lựa chọn: một là thịt hết luôn, hai là đem sâu vào rừng gửi cho các gia đình sống trong đó. Ngần ngừ một chút, thằng út quyết định đem gà đi di tản. Ngay ngày hôm sau, bầy gà được đem đi di tản. Thằng út cầm theo quyển vở và cây viết. Con nào gửi nhà ai, nó đều ghi lại cẩn thận. Suốt quãng đường còn lại khi về nhà, nó không nói câu nào. Khi bước vào nhà, hai hàng nước mắt ngấn nước, nó nói “tội nghiệp mấy con gà con, còn nhỏ xíu mà phải xa mẹ, xa anh em, mỗi đứa một nơi”.
Dịch cúm gà trôi qua, ngày đi đón bầy gà về là ngày thằng út hồi hộp nhất. Cả đêm cứ quay sang bấm đồng hồ. Đến 4h hơn thì lăn ra ngủ, 5h30 tôi vừa quay sang, thì nó đã choàng tỉnh, chạy đi rửa mặt. Dịch cúm gà đến nhà, gà không ăn thì uổng. Kết quả, hai con gà bố mẹ, mười ba con gà con, chỉ còn lại được một con gà mái và một con gà trống con. Thằng út cũng không nói gì, nó lẳng lặng ôm hai con gà đứng một chỗ đợi tôi cảm ơn những nhà đã nuôi hộ. Về nhà, nó nói với tôi rằng lần sau nếu có dịch cúm gà thì nó sẽ ôm gà vào rừng ở, không gửi ai hết.
Sợ thằng út buồn, tôi mua tặng nó thêm một con gà mái nữa. Hai tuần sau, hai con gà mái cùng đẻ. Một con nhảy ổ, một con không. Chưa biết tính sao với số trứng của con còn lại thì có người đến mua, trứng gà ta mua về cho người ốm. Cầm hơn hai chục ngàn, thằng út còn đang lưỡng lự, tôi bèn gợi ý là tôi sẽ cho mượn thêm tiền để mua thêm gà. Thằng út chịu liền. Thế là nó có ba con gà mái. Khi mà cả ba con cùng đẻ, thì một hôm thằng út bảo tôi, nó sẽ không cho gà ấp nữa, vì nếu cả ba con cùng đẻ thì bán trứng mua gà nhanh hơn. Nếu đợi nó ấp mới có gà ăn thì lâu lắm. Tôi mạnh dạn đầu tư thêm bằng cách ứng trước cho thằng út mua thêm hai con gà mái nữa. Khi số vốn của thằng út lên đến năm con gà mái đẻ thì vào mùa bắp. Hàng ngày, người ta phơi bắp trước sân, cuối ngày nhìn thằng út ra quét sân, gom số bắp vãi vào bao để đem về cho gà ăn. Tôi rất ngạc nhiên về tính cần cù chịu khó của thằng út. Tôi hỏi tại sao không đóng chuồng, thằng út bảo là nếu mà đóng chuồng thì phải có đủ cám cho nó ăn, phải có tiền mua cám, còn nếu thả rong, thì hàng ngày đi quét bắp rơi, còn lại nó có thể ăn sâu ăn bọ trong vườn.
Chân dung cậu em:
Hồi bé, nó bị suy dinh dưỡng nhìn tíu xíu hà, thương lắm
Lớn thêm tí nữa, vẫn không to hơn được tí nào
Nhưng bắt đầu có chút cá tính trong nét mặt rồi
Và bây giờ, hạnh phúc bên bầy gà, nó béo lên từ lúc nào không hay
Và thậm chí, bụng nó còn to hơn cả bụng của bố nữa mới ghê chứ
Copyright by huyphong.com, All rights reserved. Contact us Mọi thông tin, bài viết, hình ảnh trong website này phải được sự đồng ý của tác giả mới được phát hành tại nơi khác. Ghi rõ nguồn "huyphong.com" khi bạn phát hành lại thông tin từ website này.
Thông tin tài khoản:
Chủ tài khoản: Nguyễn Trần Huy Phong Số Tài Khoản: 0071002598912 Ngân hàng ngoại thương TP HCM, chi nhánh Bến Thành