Tôi trở về Ka Đơn ngay trong ngày giáng sinh, cũng con đường đó, cũng khung cảnh đó mà sao cảm giác thật lạ, dù sao cũng là về nhà mà. Con đường đá lởm chởm chào đón tôi cùng những bông dã quỳ cuối mùa và những ổ gà đầy bùn. Đi ven theo con sông, tôi thấy có điều gì đó là lạ, và nguyên một mảng đất ven sông bị xói lở đã trả lời cho tôi. Cây cầu nối Ka Đơn và thị trấn bị nước cuốn cong queo cả. Hít một hơi dài, tôi mở to mắt phóng ga ào sang bên kia, ngay giữa cầu, chỗ bị vặn cong đã nghiêng xuống. Thật kinh khủng, cách đây hai năm cây cầu này đã bị cuốn trôi một lần rồi. Ka Đơn mưa suốt cả tuần nay rồi, và đỉnh điểm của việc nước dâng lên là đã có 5 người chết đuối. Tiếng là miền núi nhưng năm nào cũng vậy, ít nhất vài người bị tế cho hà bá, không té sông cũng té giếng, tệ nhất là vấp té úp mặt vào vũng nước. Những khu vườn trồng rau xung quanh hai bên bờ sông đều hư hại cả
Không khí đón giáng sinh ở Ka Đơn năm nay cũng giống mọi năm khác, mọi thứ vẫn bình thường như mọi ngày. Thậm chí năm nay nhà thờ còn làm một hang đá đơn giản và giản đơn chưa từng có, tôi tin nó là hang đá độc đáo nhất Việt Nam Bên trái là sách thánh, ở giữa là cây nêu của người Chu ru với 2 cái ché rượu và 1 cái chày giã gạo ở bên phải. Trông lạ nhưng rất ấn tượng. Buổi chiều, bọn trẻ con vẫn đến trường như thường lệ Những đứa trẻ ở trường ra, đứa thì về phụ gia đình làm hang đá đứa thì tranh thủ đến thư viện học đàn Không khí Ka Đơn vẫn vậy, vắng Và buồn Mặc dù mọi người đang cố gắng mọi thứ vui nhất, như chuẩn bị nhanh vài món hàng quà đêm cho mọi người tan lễ Và nhà thờ đã đông hơn Bên nhà thờ, vì sao sáng đang lấp lánh như chúc phúc cho mọi người ở xứ này, sẽ chào đón chúa giáng sinh để cứu thế và đem lại những điều tốt nhất cho năm sau. Đêm nay noel không mưa nhưng rất lạnh, chúa đã giáng sinh trong khó nghèo và con chiên của ngài 2000 năm sau cũng vậy, trong thánh đường đã vang lên bài ca thiên chúa. Ở bên ngoài, phía xa đang vẳng lại câu hát “cao cung lên”… Ka đơn vẫn lạnh và buồn, như cái vẻ của nó…. Huy Phong |