Dễ đến gần chục năm nay tôi không cùng bố tôi đi
chợ cùng. Một hôm tôi về nhà, chợt thèm món lưỡi heo hầm vỏ quýt của bố, tôi nài
nỉ: “Con với bố đi chợ nhé”. “Ok!”. Tôi thích bố tôi “Ok!” lắm, những lúc như
thế thấy bố tôi oai gì đâu.
Chợ Quảng Lập, hay còn gọi là chợ chiều, vẫn thế
sau bao năm, chỉ có tôi là lớn hẳn ra, béo hẳn ra, còn các bà bán hàng thì chỉ
già hơn đi tí xíu, vì ngày xưa cũng già rồi. Ka Đơn cũng có chợ, nhưng chủng
loại hàng hóa không nhiều bằng chợ chiều. Chợ chiều thì dĩ nhiên là bán hàng vào
buổi chiều rồi. Ngoài ra nó còn gọi để phân biệt với chợ sáng, ở xa hơn, chỉ bán
vào buổi sáng. Nhưng hình như dạo này chợ sáng bán cả buổi chiều thì phải ,thật
là cạnh tranh đó mà. Người ta bảo thương trường như chiến trường quả không
sai…
Chiều nay, chợ đông phết, chủ yếu các bà nội trợ
kiếm tí rau tươi, cá tươi…Chắc các bạn nghĩ ngay: hàng hóa đem từ chợ sáng qua
bán chợ chiều thì tươi thế quái nào phải không? Nhưng tươi thật, tôi cũng không
rõ sao lại tươi thế, nhưng thường thì người ta sẽ không thắc mắc nhiều lắm, vì
ai cũng bận đi làm, tạt sang chợ, mua tí đồ ăn làm bữa tối, mắt mũi cũng kèm
nhèm, nhìn gì chẳng tươi. Gian hàng có 5 con cá, thì chọn con tươi nhất là thấy
sung sướng rồi, dù gì cũng là tươi nhất, nhưng so với buổi sáng thì chưa chắc,
nhỉ?
Ái dà, buôn chuyện về cái chợ thì có mà đến tháng
mười. Xem nào, đầu tiên là tắt máy xe, để đại ngoài đường, ở đây bạn để nguyên
xe, cả chìa khóa, máy đang nổ và ung dung đi vào chợ cũng không có vấn đề gì.
Hai bố con bám nhau đi vào những cánh dù lụp xụp mà bên trong đó là cái chợ đấy,
hàng rau, hàng cá, hàng mắm, món nào cũng có, hà hà.
Đầu tiên là đi tìm cái lưỡi heo, dù gì cũng là món
tôi đặt hàng mà. Phải công nhận bố tôi siêu, bao nhiêu cụ đi chợ, nhẵn mặt cả
cái chợ, à không cả chợ này nhẵn mặt bố tôi chứ nhỉ. Đi ngang qua hàng thịt,
nghe các bà các ông bán hàng “anh Tân mua thịt em đi”…hehe tôi nóng hết cả mặt,
bố tôi thì vẫn lạnh như tiền: “hôm nay có lưỡi không?”, “em hết lưỡi rồi, chỉ
còn mông thôi”…haha, tôi bụm miệng cười, chuyện thật như đùa. Có 5 hàng thì đi
hết 4, bố tôi đổi món “hay là hôm nay mình ăn tai vậy?”. Tôi hơi buồn tí, chợt
bảo bố: “còn một hàng nữa, thử xem sao”.
Quả nhiên là trời không phụ kẻ tham ăn, hàng cuối
cùng còn 1 cái lưỡi heo. Tuyệt vời. Tiếp theo là mua các thứ gia vị khác nhau.
Đảo qua hàng cá, làm luôn 3 con cá chim. Cái con cá to và dẹp dẹp này ngọt thịt
lắm, ngày tôi còn bé, thỉnh thoảng lại được bố cho chén cái món này, sau này đi
xa, thỉnh thoảng lên tiếng đòi ăn cá chim. Các bạn nữ cứ bấm nhau cười, thật là
tệ đó, món cá chim ngọt, chấm với nước mắm chanh tỏi, ngon quên chết, các bạn
cười cái gì...
Món lưỡi heo hầm vỏ quýt thì tốt nhất là vỏ quýt
phơi khô, nhưng nhà không có thì vỏ tươi cũng được. Bố ra chỗ bán quýt, chú bán
quýt thấy bố tôi thì chẳng buồn chào, vì quen quá, bố lựa 2 quả rõ to. Chú bán
quýt thấy bố mua có 2 quả quýt tì thì ngã từ hai chiếc dép xuống đất (chú này
tiết kiệm, không mua cái ghế mà lấy 2 chiếc dép ngồi lên). Bố tôi mặt không biến
sắc, chỉ hỏi: bao nhiêu tiền?.
Về nhà, hai thằng nhóc em mỗi thằng dành một quả
quýt để bóc vỏ cho bố. Chẳng may hôm ấy quýt ngọt quá, hai thằng vẫn còn thèm,
mẹ thấy thế mắng luôn: “ai đời mua có 2 quả quýt thể không hả giời”….haha, nhìn
mặt bố lúc ấy thấy yêu lắm cơ. Bố tôi hiền, và lành lắm, cụ đơn giản chỉ nghĩ là
mua quýt lấy vỏ hầm lưỡi heo. Cụ chống chế với cụ bà "ơ hay, anh có mua xoài kia
kìa"....hihi....lâu rồi tôi lại vui như thế....gia đình... Huy Phong |