Huy Phong - moingaymotniemvui.com-huyphong.com
trang chủ | ảnh | phonghtn@gmail.com
Mất việc
Huy Phong12/13/2005

“Tôi không hy vọng nhiều về anh nên cũng không thất vọng về anh”. Sếp trực tiếp kết thúc bài thông báo rằng sáng mai tôi sẽ chính thức rời cương vị của mình để tự do trên con đường của mình. Tôi không shock, tôi được cuộc sống dạy cho đến chai lì trước các biến cố. Tôi chỉ thấy thất vọng về lòng tin, lòng tin của mình với những điều tưởng chừng là vững chắc. Khi mình quyết định bỏ hết các cơ hội để cùng sát cánh kề vai cho những khó khăn trước mắt thì mình bị loại ra. Một cách không chính thức, một cách không thông cảm.

 

Đã gần 8 năm lang bạt, không sống chung với gia đình, đồ đạc cá nhân đơn giản, gom hết chỉ hết 1 vali. Ngủ một giấc đến sáng. Sáng hôm sau, vào công ty, vẫn cho anh  em triển khai công việc bình thường. Nghĩ sao mà còn bày đặt đố vui, làm thơ con cóc mỗi người một câu, không khí hết sức vui vẻ.

 

Rồi trợ lý giám đốc vào, kêu tôi vào phòng. Không ai trong công ty biết chuyện gì, sếp trực tiếp đi công tác từ sáng để tránh khó xử. Tôi ngồi xuống ghế, ông trợ lý bắt đầu “hôm nay…”, tôi vội cắt ngang “da. Em biết rồi”, ông đỏ mặt khẽ to tiếng “tốt, thế thì giải quyết lương luôn. Bàn giao công việc, gói ghém đồ cá nhân, đến 5h chiều phải dọn hết đồ cá nhân bên nhà trọ và từ nay hạn chế gặp anh em trong công ty”.

Lúc này phía bên ngoài, các nhân viên im bặt. Tôi mỉm cười, bước ra. Anh em nhốn nháo.

 

Tôi, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần trước, nhưng không khỏi tránh một cảm giác rất lạ, lần đầu trong đời. Ôm cái hộp giấy, lượm những thứ quen thuộc trên bàn làm việc, cây viết, quyển lịch. Một cảm giác bùi ngùi. Anh em cản lại, người chạy vào gặp trợ lý chất vấn, kẻ đòi giữ lại đợi sếp trực tiếp về. Tôi lắc đầu. Thật chứ, xưa đến giờ toàn xem phim Hồng Kông, quen với cảnh mỗi khi có ai thôi việc (nói thẳng ra là bị đuổi) đều ôm một cái hộp đi từ phòng làm việc ra ngoài. Không ngờ, tôi lại vào cảnh đó, thật khó tả, vừa buồn, vừa cười.

 

Ra đến bên ngoài, tôi bỏ hộp đồ cá nhân lên trên cái Vali, cột vào xe. Hít một hơi dài. Kim đồng hồ chỉ 9h sáng. Trời trong xanh. Thoáng. Tự do.

 

Một cảm giác rất lạ, lần đầu tiên trong đời ập đến. Tự do, lo lắng, trống rỗng, lo sợ. Tất cả đều có, vì xưa nay, mọi việc do tôi chủ động, nay bị một cú, trở tay không kịp.

Mới tuần trước từ chối một công việc khởi điểm 400$, nay ra đi với 400k vnđ thật là không bút nào tả xiết cảm xúc. Ai đã từng một lần có cảm giác này, thật sẽ hiểu…..

 


Huy Phong
 

Mail to: phonghtn@gmail.com
Danh sách bài viết
  • mất việc - L.C(12/27/2005)
  • em và con GP éc - Nguyên(1/1/2006)
  • Tại sao lại "mất" việc? - TLer(1/2/2006)
  • Bài viết
    Bài của L.C (12/27/2005)

    mất việc
    Thật ra công việc cũng quan trọng không kém 1 người luôn bên mình đâu nhỉ. Em chưa từng bị mất việc, chỉ chủ động nghỉ, vậy mà cũng không khỏi hụt hẫng khi ngày cuối rời khỏi công ty. Hay thật, nếu thấy hụt hẫng thì ở lại đi. Em tự nghĩ thế. Nhưng cuối cùng dù đi, hay ở, hay là bắt buộc phải đi, thì phía trước vẫn là con đường của mình mà. Bước xuống 1 chiếc xe bus, phải nghĩ xem mình nên lên tiếp chiếc xe nào để đi đến được nơi cần đến chứ, anh nhỉ :)
     
    Bài của Nguyên (1/1/2006)

    em và con GP éc

    Hi bác

    ăn thua gì !

    em đang nàm hơn 10K tháng, thưởng năm ~ 50K + tiền thưởng bán hàng

    Hôm qua lắc đầu chú NN 1K$, tuần sau lắc chú nội địa 500K

    Bi giờ nghỉ phép đã được 364 ngày rùi, vẫn khoái

     

     

     

     
    Bài của TLer (1/2/2006)

    Tại sao lại "mất" việc?

    Tại sao lại cứ phải đi xin người khác việc để làm nhỉ? Tại sao không nghĩ ra việc gì đó để làm? Tiền là rất rất quan trọng để tạo ra một công việc, nhưng không có nghĩa là không có tiền thì không làm được gì cả? Nếu như có một ý tưởng... Chỉ cần có thế, sẽ có những người giúp bạn thực hiện cái ý tưởng của bạn. Vấn đề còn lại là phụ thuộc vào chính sự quyết tâm thực hiện của bạn, và tính khả thi của ý tưởng đó. Đừng nghĩ ý tưởng là cái gì đó cao xa. Ý tưởng đó có thể chỉ là sự giải quyết một vấn đề rất nhỏ mà bạn nhận thấy đó là vấn đề bất cập mà chưa được giải quyết, và bạn sẽ làm việc đó. Nếu bạn giúp giải quyết được một điều gì đó, đem lại lợi ích cho người khác, thì chắc chắn bạn sẽ được đền bù bằng thu nhập một cách xứng đáng.

    Hãy mạnh dạn thực hiện ý tưởng của mình. Lúc khó khăn nhất là những lúc có quyết tâm cao nhất. Binh pháp Tôn Tử có câu: "Đặt vào đất chết rồi mới sống".

    Chúc chú Huy Phong lấy được can đảm và thành công.

    KT: Một TLer.

     
  • Những bài cũ hơn
  • Tùy biến cách làm việc trong Windows (12/7/2005)
  • Bảo mật website... (12/7/2005)
  • Sử dụng máy tính hiệu quả (12/7/2005)
  • Những bài mới hơn
  • Tản mạn chuyện lương bổng (12/13/2005)
  • Cô đơn (12/15/2005)
  • VNAZ, một sự khởi đầu mới (1/2/2006)
  • www.yourslogan.com (1/10/2006)
  • www.yourslogan.com (1/10/2006)
  • Ngân hàng máu www.nganhangmau.com (2/9/2006)
  • Cái máy tính của tôi (3/11/2006)
  • Chuyện con tem bảo hành (5/3/2006)
  • Con hơn cha nhà có phúc (5/3/2006)
  • Tôi đi thuê hosting (5/3/2006)
  • Tìm kiếm:    Tìm
    Chủ đề khác:
    blog comments powered by Disqus