Huy Phong - moingaymotniemvui.com-huyphong.com
trang chủ | ảnh | phonghtn@gmail.com
Listen to the sea
Huy Phong12/7/2005

Phố cũ người xưa em có nhớ
Nơi anh bắt đầu nói yêu em


Em hẹn sẽ đến vào buổi chiều. Khẽ vuốt mái tóc bù xù, tôi quyết định ra đón em nơi ngã tư. Tôi chưa gặp em bao giờ. Cũng đâu có sao. Trước mặt tôi lúc này là những chiếc xe chạy vội vã qua mặt. Tôi không hiểu tại sao tại một thành phố mà mỗi người chỉ có khoảng hai mét vuông để xoay xở khi ra đường mà ai cũng đổ về. Ờ mà chính tôi cũng đổ về đây đấy chứ. Tôi cố tưởng tượng ra khuôn mặt em, chắc là “ngố” lắm. Hít bụi được nửa tiếng đồng hồ thì em đến. Mà không phải đến ngã tư mà đã đến nơi tôi làm. Sau khi hít chán bụi thì tôi bỏ vào. Bạn tôi ra đón em, và đang nói vui vẻ. Tôi thong thả đi theo, và khẽ kêu tên em. Em quay lại ngơ ngác.

Em hỏi tôi tại sao lại để móng tay lộn xộn thế. Tôi bảo tôi không có bấm móng tay. Tuần sau khi gặp em, trước khi về, em dúi vào tay tôi một cái bấm móng tay. Đó là món quà rất đặc biệt mà khi sau này, nó đã cũ và gãy mất, tôi vẫn giữ lại như một phần kỉ niệm. Em không đẹp lộng lẫy, em không yểu điệu và em không biết nhõng nhẽo. Có lẽ vì tôi thích thế chăng. Tôi không biết. Em chất phác, đơn giản và thẳng tính. Tôi hỏi em có biết ghen. Em nói rằng em sẽ tin tôi cho đến khi nào tôi lừa dối em.

Buổi chiều biển vắng, em mệt vì đi cả quãng đường. Em nằm trên ghế ngủ ngon lành. Tôi quay sang. Cả thế gian quay cuồng khi tôi luống cuống đặt lên má em một nụ hôn không kiềm chế được. Em quay sang, khẽ giật mình và mở mắt ra. “Anh vừa làm gì vậy”, tôi ngờ nghệch quay đi. Lang thang trên biển vắng “Có phải anh vừa hôn em, anh có thể hôn lại không”. Tôi im lặng, biển ngoài kia cũng thế, sóng vẫn nhịp những nhịp nhẹ nhàng…

Chiều nay, nghe tiếng violon dạo Listen to the sea. Tôi nghe tiếng em thì thầm bên tai “Em đã có anh làm bạn rồi”, giọng em hồn nhiên và thánh thiện. Vẽ lên mặt cát những trái tim lồng nhau, tiếng violon kéo dài những âm thanh nhớ nhung như tình tôi đang nhớ về em. Trời lạnh lắm khi tôi lên xe xa em, xa thành phố, xa kỉ niệm và bắt đầu cuộc hành trình chờ đợi.

Như bản nhạc đang da diết, nhưng không ngừng nghỉ, từng đợt sóng trước bình minh đem theo bao hy vọng cho những ước mơ. Rồi bản nhạc yên dần những nốt đuổi nhau như khi mình bên những biển sóng đang dạt dào. Rồi tất cả xôn xao, xôn xao những nốt nhạc như tình yêu anh đến bên em.

“Em này, một ngày kia, khi anh không còn nữa…”, “Em cũng không còn gì, mà có, em muốn hai đứa mình để cốt chung một bình, cùng nhau chung một nén hương…”. Trong tôi òa lên một nỗi niềm khó tả như những hạt sương đang rớt khỏi chiếc lá trong ánh bình minh đang ló dần sau những hy vọng đời thường…..

Huy Phong
 

Mail to: phonghtn@gmail.com
  • Những bài cũ hơn
  • Lãng đãng cuối tuần (12/7/2005)
  • Sóng sông danube (12/7/2005)
  • Những cái ngã ba (12/7/2005)
  • Khúc giao mùa (12/7/2005)
  • Những tháng ngày vắng (12/7/2005)
  • Những bài mới hơn
  • Phiên chợ ba tư (12/7/2005)
  • Tuổi 19, xa rồi thời con gái (12/7/2005)
  • ONLINE! (12/7/2005)
  • Hoa sữa (12/7/2005)
  • The Lover (12/7/2005)
  • Sex is zero (12/7/2005)
  • Ba tôi, kẻ cắp xe đạp (12/7/2005)
  • Care Love (12/13/2005)
  • Xuân đang về (12/13/2005)
  • Linh tinh cho mỗi ngày (12/13/2005)
  • Tìm kiếm:    Tìm
    Chủ đề khác:
    blog comments powered by Disqus