Huy Phong - moingaymotniemvui.com-huyphong.com
trang chủ | ảnh | phonghtn@gmail.com
Công chúa BB
Huy Phong11/26/2016

 

Sáng hôm ấy, khi mặt trời vẫn còn ngái ngủ, bọn gà trống uể oải trèo lên nóc tháp chuông của lâu đài và cất tiếng gáy đầu tiên. Công chúa vẫn còn đang ngủ rất say. Đêm qua nàng ngủ một giấc ngủ không ngon giấc, nàng gặp ác mộng khi bị hoàng hậu cho một đôi chim ưng to thật là to cắp nàng đem đi. Nàng tuy sợ hãi nhưng cảm giác được cắp đi bay bổng khắp vương quốc khiến nàng không khỏi thích thú. Từ trên cao nhìn xuống, vương quốc thật đẹp với những cánh đồng hoa rợp màu sắc, những cánh rừng xanh ngát và cả con sông uốn quanh. Thế rồi khi chuẩn bị bay tới cánh đồng hoa cúc dại thì đột nhiên có một tiếng nói vang lên: dậy đi thôi! Nàng giật mình tỉnh giấc, vua cha đã đứng bên đầu giường của nàng.

Sáng hôm nay vua cha có vẻ gì đó khác lạ mà nàng chưa từng thấy bao giờ, nàng dừng ly sữa lại, cất tiếng hỏi vua cha
  • Cha ơi, sao mặt cha méo vậy!
Vị vua đáng kính của chúng ta, tuy đang rất nghiêm túc và căng thẳng cũng không nhịn đường phì cười ra - mặc dù mất cả oai nghiêm:
  • Mặt ta đâu có méo!
Xong bữa sáng, khi nàng bắt đầu xoa bụng vì ăn nhiều quá thì vua cha cất lời
  • Hôm nay ta có một việc quan trọng muốn nhờ con
  • Việc gì vậy, thưa cha
Ta muốn con đến vùng đất Hoa Trắng May Mắn đem về cho ta mười quả trứng khổng tước, đêm qua ta được báo mộng rằng vùng đất ấy vừa được ban cho một tá trứng khổng tước, thứ mà ta đang rất cần, nhưng chỉ có con mới có khả năng đem nó về đây. Giọng vua cha có vẻ rất nghiêm trọng, nói đoạn ông hắng giọng và nói tiếp: ta cũng được báo một, lần này đi, con sẽ phải vượt qua ba thử thách, ta không được phép nói đó là thử thách gì, nhưng ta được phép cho con những thứ này. Nói rồi nhà vua ban cho nàng ba chiếc hộp, dặn dò, khi gặp mỗi thử thách thì lần lượt từng hộp ra.
Nàng vào trong chuẩn bị cho một chuyến đi xa. Nai nịt gọn gàng, nàng vào chuồng ngựa, dắt ra con con ngựa chiến của nàng. Đó là một con ngựa một sừng tuyệt đẹp, nàng và chú ngựa làm bạn từ khi chú ngựa là một món quà bé xíu được nàng tiên răng tặng cho nàng khi nàng rụng chiếc răng đầu tiên. Nàng và chú ngựa một sừng đã có những chuyến phiêu lưu kì thú, từ thung lũng hoa vàng đến quảng trường thời gian ngập ánh nắng.
Nàng vỗ vỗ vào lưng con ngựa: này, sẵn sàng cho một cuộc phiêu lưu để đời chưa. Nói đoạn nàng nhảy lên lưng ngựa, đưa chân ra sau, nàng giựt dây cương và hét lên: đi. Tiếng ngựa hí vang một góc lâu đài, gió nổi lên, vài cánh chim giật mình phóng vút lên trời cao. Tiếng kèn đoàn kị binh chia tay nàng kéo dài cho đến khi bóng nàng khuất sau cổng thành. Và thế là, cuộc phiêu lưu của nàng công chúa của chúng ta đã bắt đầu. Nàng đã lao vào cuộc phiêu lưu bằng cả sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, của khát khao và cả những bồng bột.
Đồi cỏ úa
Cổng thành đóng lại, cuộc phiêu lưu của nàng công chúa BB bắt đầu. Khi nghe cha nàng dặn dò, nàng đã gần như nhảy cẫng lên vì nàng đã quá chán cuộc sống trong lâu đài, đôi chân nàng như có đôi cánh mà hàng đêm nàng vẫn mơ được bay đi khắp nơi. Chú ngựa một sừng là một người bạn của nàng, quá hiểu tính nàng, nên ra khỏi cổng thành là lao đi giữa cánh rừng, lao xuống ngọn đồi đầu tiên: ngọn đồi cỏ úa. Ngày nàng còn nhỏ, nàng hay tha thẩn ra cổng thành, cố xin người vú già cho ra khỏi cổng thành để ra khu đồi cỏ úa chơi. Đây là nơi bọn quỷ sói lai một nanh rất thích lui tới. Có những bầy chỉ tới ban đêm, có những bầy chỉ tới buổi sáng, có những bầy chỉ tới buổi chiều, bọn chúng rượt đuổi nhau, nhe hàm răng trắng nhởn ra đùa giỡn vỡi nhau và cùng nhau lăn dài trên những ngọn cỏ phép thuật. Bọn chúng sử dụng tà thuật là những cây cỏ ở đây không thể xanh ngát như những chỗ khác, mà cứ lớn lên là úa dần đi. Nhưng những cây cỏ ở đây có thể trừ tà. Dân trong làng vẫn lên đây vào những đêm trăng để hái những cây cỏ này về để trừ tà.
Có một lần khi nàng còn nhỏ, nàng chạm trán với con quỷ sói lai đầu đàn ở đây. Nàng khi ấy đi lang thang cùng ngựa một sừng. Nàng ngồi trên lưng ngựa nhìn hoàng hôn đang buông xuống dưới chân đồi. Nắng chiều đỏ rực và yếu dần, cũng là lúc con quỷ soi lai đi ra từ trong rừng. Nó bước đi chậm rãi, nhe hàm răng trắng nhởn cùng cặp mắt hung dữ nhìn thẳng vào phía nàng. Chú ngựa con bị con quỷ dùng tia mắt trấn áp hồn vía, chú ngựa đứng chết trân không kịp làm gì. Nàng chỉ kịp hét lên một tiếng khi con quỷ sói lai lao về phía mình. Lúc hét lên, nàng tung người nhảy ra khỏi con ngựa, lăn một vòng về phía gốc thông, đồng thời co chân đạp một cái thật mạnh vào miệng con quỷ.
Mẹ đỡ đầu của nàng vốn là một cây cỏ may mắn ba lá có bốn lá, ngày nàng ra đời, cha nàng đã rớt nước mắt, những giọt nước mắt ấy rơi trúng một chiếc lá may mắn trong rừng Thần Tiên, chiếc lá đã hoá thân thành mẹ đỡ đầu của nàng. Khi nghe tiếng hét của nàng lúc chạm trán với con quỷ sói lai, bà đã nhắm mắt lại, nghĩ tới nàng, nghĩ tới mái tóc thắt bím của nàng. Và trong tích tắc, bà đỡ nàng khỏi cú táp của con quỷ sau khi nàng đạp nó một cái. Nhưng chân trước con quỷ đã kịp cào nàng một cái ngay mông. Từ đó, mông nàng có một vết sẹo nhỏ, tuy mờ dần theo năm tháng, nhưng nàng luôn cảm thấy xấu hổ vì nó, và nàng thề, sẽ chém bay đầu bất cứ người khiếm nhã nào chê vết sẹo ấy. Tuy nhiên, khi nàng bộc bạch sự giận dữ ấy, thì cha nàng, với bộ mặt nghiêm nghị hỏi nàng: thế con khoe thế nào mà người ta mới thấy chứ, sao con lại còn đòi chém là thế nào. Nàng cảm thấy mình nói hớ, mặt nàng đỏ lên và nhanh chóng lấp liếm ngay: cha không được nói nữa.
Nhưng sau ngày nàng bị con quỷ sói lai cào, nàng bắt đầu sợ ra đồi cỏ úa chơi. Trong ba tháng tiếp theo, sau khi tấn công hụt nàng, con quỷ đầu đàn bắt đầu trở nên hung dữ. Đêm đêm nó đi vào làng, tấn công bất kì ai nói thấy. Nhà vua ra lệnh quân lính đi lùng bắt con quỷ đầu đàn. Nhưng nó là con quỷ đã thành tinh, lại có phép biến hoá thần thông, khi thì nó đi sát bên mình, mà không để lại tiếng động nào. Có lần nó còn lẻn vào bếp nhà bà béo cuối làng, ăn hết cả bữa cơm vừa dọn ra, mà nó lại chừa lại món cá kho không ăn. Sau đó nghe nói bà béo buồn quá đổ tô cá kho cho con chó con ăn, ăn xong con chó con lăn ra ngộ độc mất mấy ngày. Người ta đồn, con quỷ ấy vừa khôn vừa ghê gớm. Có người lại nói, vì trước đây nó bị ếm nhốt vào một cái hang lớn, bị quanh quẩn trong một xó lâu ngày quá, nên nó bị cuồng chân. Cứ thế một đồn mười, mười đồn trăm, sự thêu dệt của mọi người còn đáng sợ hơn cả con quỷ sói lai nữa. Có lần con quỷ nó gầm lên với bọn lâu la: tao nghe người ta đồn về một con quỷ nào đó rất giống tao, mà sao nó ác hơn tao cả trăm lần, tao mà túm được là no đòn. Xong có một con quỷ tự dưng bật cười giữa sự nghiêm trang của cả bầy, thế là nó ăn một tát như trời giáng vào mõm, từ đó trong bầy quỷ sói lai mất luôn một con quỷ trung thực. Sau này khi nhà vua bắt được nguyên bầy quỷ, cả vương quốc chỉ thấy nguyên một bầy quỷ dữ tợn, hung ác, tuyệt nhiên không hề thấy một chút trung thực nào giữa bọn chúng cả. Nhưng đó là chuyện của sau này, lúc này, nàng công chúa bé bỏng, với trái tim nhiệt huyết, đã đi đến sát hang của con quỷ sói lai. Nàng vẫn không hề cảm thấy có chút nào nao núng hay lo sợ, nàng vẫn nhẹ nhàng trò chuyện với chú ngựa của mình. Nàng là thế, dẫu có nguy hiểm sát bên, thì nụ cười, chính là người bạn luôn sát cánh nàng.
Từ đồi cỏ úa, nàng cùng chú ngựa một sừng đi qua một cánh rừng già với những tán cây phát sáng từ những quả Sechium. Đó là một thứ giống cây kì lạ, từ dưới gốc, một quả Sechium sẽ thò hai tay ra chống xuống đất, từ lưng sẽ nứt ra một cái lưỡi nhỏ, sau đó, trong vòng 20 năm, những chiếc lá bắt đầu nhô ra, trong 49 ngày đầu tiên sau chiếc lá đầu tiên, một gốc Sechium sẽ ra một cái ngọn dài, bám theo cây tùng khô trong rừng, và chúng có thể leo lên đến 30 mét cao. Quả Sechium từ nách là sinh ra và hình thành từ những cánh hoa trắng. Xung quanh quả Sechium là một đám gai nhọn, trông rất đe doạ. Nhưng khi trời tối, mặt trời vừa chiếu tia sáng cuối cùng và loé lên từ đường chân trời, thì những quả Sechium bắt đầu phát sáng. Thứ ánh sáng xanh nhạt, trông như những ngọn đèn trong đêm. Bọn đom đóm khổng lồ rất thích bay từ quả này qua quả kia, có những đêm hội của bọn đom đóm, toàn khu rừng Sechium như một bầu trời đầy sao lấp lánh. Những ai từng một lần nằm dưới gốc cây tùng, nhìn bọn đom đóm trẩy hội với những quả Sechium, thì suốt cả đời sẽ chẳng bao giờ thấy ở đâu lấp lánh hơn vậy.
Nàng ồ lên khi đứng giữa rừng Sechium, đời nàng chưa từng thấy điều gì hay ho và đẹp đẽ đến vậy. Nàng lắp bắp với chú ngựa của mình: chiến mã, nhìn nhìn, cái gì nó nhớp nhớp vậy. Phải biết rằng, nàng từ nhỏ đã làu làu những quyển thần chú bí hiểm mà mẹ đỡ đầu hay dạy cho nàng. Nhưng có một tật nàng chưa sửa được, là chữ nhấp nháy, nàng hay nói thành nhớp nhớp. Có lần, nàng đứng trước một tiệm bán đèn chớp nháy cho mùa đông, nàng đã lẩm bẩm: nhớp nhớp. Ai ngờ tiệm đó do một con ốc sên ma thành tinh đã ăn thịt ông chủ tiệm và biến hình thành ông chủ tiệm. Ngay ngày đầu tiên đã bị nàng nhìn thấu chân tướng và đọc vị khiến con ốc sên ma sợ quá, hét lên một tiếng rồi hiện nguyên hình và bỏ chạy. Nó đã chạy, và chạy rất nhanh, nhanh nhất trong cả cuộc đời nó, nó chạy như chưa từng chạy, nó chạy như thể nó là một con báo trong một khu rừng ở châu phi khi rượt theo bầy linh dương. Nó chạy với hồn vía bị bắt đi, chỉ còn một ý nghĩ duy nhất trong đời là phải bỏ chạy. Và, dĩ nhiên, trong suốt cả một lịch sử hào hùng của loài ốc sên, nó có quyền tự hào nó đã là một con ốc sên chạy nhanh nhất thế giới: 0.04828032km/h. Đó là một con số đáng kể, và nó cũng là một con ốc sên lì lợm, khi mà sau khi bị bắt, nó đã không nói ra một từ nào cả, cho đến khi chuốc cho nó bằng một cốc beer lạnh thì nó mới khai ra tên: Archie.
Ra khỏi khu rừng Sechium thì trời đã gần sáng, nàng và chú ngựa nằm dựa vào gốc cây, ngủ thiếp đi. Nàng thiếp đi cho đến khi nghe tiếng khịt khịt. Nàng giật mình và trước mặt nàng là con quỷ sói lai. Nó gầm lên một tiếng đầy giận dữ. Khuôn mặt nó lằn lên vết sẹo ngang dọc. Số là, sau lần nó tấn công nàng, toàn bộ vương quốc tìm diệt nó nhưng không diệt được. Trong một trận chạm trán giữa mẹ đỡ đầu của nàng và nó, bà đã ếm một cái rọ mõm cho nó, vì pháp thuật của bà là bảo vệ, không phải giết chóc. Từ đó nó mang theo cái rọ mõm, và khi đêm đến, thì chiếc rọ sẽ bung ra, khi sáng sẽ tự siết lại. Lúc này trời vẫn còn nhá nhem. Vừa lúc nó tìm được nàng và con ngựa đang nằm dưới gốc cây.
Đã nhiều năm trôi qua, kể từ khi bị cào, nàng đã lớn, nhưng lúc này, nàng vẫn bủn rủn chân tay. Nhưng nhớ tới sự hùng hồn khi nhận lời với vua cha. Nàng đứng phắt dậy nhìn thẳng vào mắt con quỷ. Nàng rút thanh gươm đeo theo, đứng thủ thế, con ngựa đi vòng ra phía sau con quỷ. Tất cả đều sẵn sàng cho một trận chiến đấu khủng khiếp. Gió đột nhiên nổi lên, con quỷ lao ngay về phía nàng, nàng vừa chém thủ thế, vừa bước lùi, dựa lưng vào gốc cây. Con quỷ chồm lên, giơ vuốt cào mạnh qua người nàng. Nàng tung người lộn một vòng. Cứ thế, hai bên quần thảo nhau một trận, kẻ chém, kẻ cào. Tiếng gươm chém vào móng nghe lạnh cả lưng, vang vọng suốt cả cánh rừng. Thế rồi nàng bị trượt chân, con quỷ chồm tới, tất cả trong tích tắc. Nàng nghĩ thầm: thôi thế là xong rồi. Trời đất tối sầm trước mắt nàng. Lúc đó tay nàng chạm vào chiếc túi bị rơi ngay dưới gốc cây. Nàng chạm trúng ba vật cha nàng cho nàng. Nàng bừng tỉnh. Đoạn, nàng từ từ đưa tay vào túi, rút ra bảo bối đầu tiên cha nàng đưa. Vừa lần tay tháo cái nắp, vừa lẩm nhẩm lời cha dặn, nàng hét lên: BAY. Vừa nói xong, trong cái hộp, nguyên một cái xúc xích khổng lồ với 2 cái cánh bay vụt qua con quỷ, con quỷ giơ chân cào lấy nhưng cào hụt bèn lao theo chiếc xúc xích bay.
Nàng đứng dậy, phủi quần áo, mà mặt vẫn còn nét kinh hoàng. Quần áo thì lấm lem, nàng sợ đến chực khóc.
***
Trước mặt tôi là một cô bé chừng 6-7 tuổi, mặt mũi lấm lem như vừa bị té, bên cạnh là chiếc xe đạp nằm chỏng chơ. Cô bé mím môi chực khóc và đang phủi quần áo. Tôi dựng chiếc xe đạp lên và hỏi
  • Cháu sao thế
  • Dạ cháu bị chó rượt
  • Nó có cắn cháu không
  • Dạ không ạ, nó giựt miếng xúc xích của cháu rồi
Đúng là lúc tôi đi lên dốc thì thấy có một con chó ngậm miếng xúc xích bỏ chạy xuống dốc.
  • Cháu đi đâu đấy
  • Dạ cháu đi mua trứng cho bố
  • Oái, sao lại sai trẻ con đi mua đồ thế này - tôi lẩm bẩm. Con bé con nghe thấy bèn reo lên: cháu đòi đi ạ, sáng nay cháu muốn ăn ốp la ạ.
Con bé con lễ phép và lanh lợi ghê, tôi nghĩ.
  • Cháu giỏi quá, thế cháu tên gì?
  • Dạ cháu là công chúa bánh bèo
Huy Phong 26/11- cho những ai đã từng là những đứa bé mơ mộng trong đời
 

Huy Phong
 

Mail to: phonghtn@gmail.com
  • Những bài cũ hơn
  • Đêm nghe biển hát (12/1/2005)
  • 3h (12/1/2005)
  • Giấc mộng (12/7/2005)
  • Thời gian (12/7/2005)
  • Cúc đại đóa (12/7/2005)
  • ADSL (12/7/2005)
  • Sân ga (12/13/2005)
  • Về vội (12/13/2005)
  • Con ngoan (12/15/2005)
  • Chuyển khẩu (12/15/2005)
  • Những bài mới hơn
  • Albella yêu dấu (11/19/2018)
  • Tìm kiếm:    Tìm
    Chủ đề khác:
    blog comments powered by Disqus