Huy Phong - moingaymotniemvui.com-huyphong.com
trang chủ | ảnh | phonghtn@gmail.com
Ngàn sao
3/18/2006

Ngàn sao

 

Anh gọi nó là bé con, một mỹ từ thân thương mà  đơ giản chỉ vì nó bé hơn anh vài tuổi nhưng lý do chính là anh nghĩ mình từng trải hơn nó. Anh gặp nó qua một cái website về hoa, chỉ có hoa và hoa. Ngày đầu làm quen, anh và nó thi nhau kể về chuyện ai ăn mỳ gói nhiều hơn. Nó, đi học xa nhà, ăm mỳ cho tiện. Anh, đi làm xa nhà, cũng ăn mỳ gói cho tiện. Cuộc sống ảo này thật lạ, những người không quen biết nhau, giọng nói không, hình ảnh không. Chỉ là những dòng chữ trên màn hình, mà người ta có thể coi nhau là anh em là bằng hữu và thậm chí, cả những nhớ nhung nữa.

 

Nó thích hoa ngàn sao, không thích hoa hồng, đơn giản vì ngàn sao cắm lâu tàn hơn hoa hồng, đấy là nó nói cho anh nghe như thế. Lúc bé, buổi đêm anh hay leo lên cái đồi gần nhà, nằm đó mặc cho sương xuống, anh nằm ngửa ra, nhìn bầu trời lấp lánh những ánh sao lúc ẩn lúc hiện. Anh nghĩ thầm, sẽ có một hôm, anh sẽ cùng nó, ngắm những ánh sao lấp lánh để cho nó thấy rằng, bầu trời và cuộc đời mênh mông và lấp lánh lắm.

 

Hàng đêm, anh và nó, tuy xa nhau gần nửa vòng trái đất, nhưng vẫn online, vẫn trò chuyện. Anh im lặng nghe nó kể chuyện tuổi thơ, kể chuyện nhà, và anh biết rằng nó đang làm anh tin rằng, nó sẽ không gục ngã trước mọi việc. Rồi nó gọi anh là anh hai, anh gọi nó là bé con. Anh bảo nó, cái gì thành thói quen sẽ trở nên gắn bó một cách vô thức, hình như anh và nó cũng vậy. Rồi một hôm, anh không thấy nó online, anh kiên nhẫn đợi. Một ngày, hai ngày, một tuần, hai tuần, rồi anh nhận được tin nhắn “Do U miss me?” gọn lỏn. Linh tính có chuyện, anh gọi ngay cho nó, và lập tức, không cho nó biết, anh đặt mua một vé máy bay khứ hồi.

 

Chỉ còn hơn tiếng nữa là đến nơi, anh chưa bao giờ đi xa thế này. Anh không mệt nhưng khá hồi hộp. Chỉ kịp vơ vội hai bộ quần áo, một cái mũ lên, và một bó hoa ngàn sao, anh tất tả ra phi cảng. Sáu tiếng ngồi trên máy bay, anh ngồi nghĩ mông lung lắm. Nếu em gái anh chịu ở lại với mọi người thì giờ này cũng gần bằng bé con, nhưng nó muốn làm thiên thần, hồi được một tuổi, nó mặc cho bố mẹ và anh và mọi người, nó lặng lẽ làm thiên thần. Sáu tiếng ngồi nghĩ mông lung anh không ngủ được tí nào, thế mà còn một tiếng cuối cùng, anh thiếp đi, cho đến khi máy bay hạ độ cao, anh nôn nao tỉnh dậy. Nhìn qua cửa kiếng là những tòa nhà cao tầng và tấp nập xe ô tô. Anh hơi hoảng vì anh chỉ biết lõm bõm vài câu tiếng anh đơn giản. Còn cái thứ ngôn ngữ nơi đất nước xa lạ này thì anh chịu. Cầm quyển từ điển, anh tin là có thể tìm ra nó.

 

Con bé nó thích cây, có hoa hay không cũng không quan trọng. Vì hồi bé, nhà nó có một giàn trầu, hồi nó còn bé, ba nó bắt nó nhai lá trầu không với vôi, để biết thế nào là “xanh như lá bạc như vôi”. Lần đó miệng nó bị rộp lên vì cay. Khi đó, nó phải bắc ghế mới hái được lá, giờ thì chỉ cần với tay là chạm tới. Thời gian qua quá nhanh với những niềm vui không kịp nhớ và những nỗi buồn và lo lắng đong đầy.

 

            Cầm địa chỉ trên tay, anh gọi một chiếc taxi, đưa địa chỉ và ngắm nhìn khung cảnh xung quanh…

 

demdalat2004

 

       Cửa mở ,   anh nhòm vào phòng , giường trống trơn , anh mỉm cười , ép mạnh cánh cửa vào tường .

_ Oái oái _ Con bé hét lên .

Nó phụng phịu bước ra , giơ tay lên , lầm bầm

_ Tối nay thể nào cũng có vài vết thâm cho xem . Bắt đền đi .

Anh cười , đưa cho nó bó hoa Baby . Chỉ có Baby thôi , vì nó ghét hoa Hồng .Nó cười tít mắt . Nó thích Hoa Baby vì Baby cắm lâu héo .

_ Đợi tý , em cắm hoa đã nhé . Rồi lại cười .

Anh ngồi nhìn nó cắm hoa , im lặng , cả căn phòng trắng muốt , tĩnh mịch đến kì lạ , nhưng lại tràn ngập ánh sáng , nó như mỏng manh hơn trong bộ đồ trắng . Hình như từ người nó phát ra 1 thứ ánh sáng nào đó , khố tả , không rực rỡ , nhưng ấm áp và tinh nghịch như chính nó vậy

_ Anh , đang nghĩ gì vậy ? Mọi thứ vẫn bình thường chứ ? Mọi người trong diễn đàn sao rồi ?

Anh cười :

_ Vẫn tốt cả , mọi người vẫn nhắc đến em , nhưng anh không nói em đang ở đâu đâu , yên tâm . Anh cười . Nó cũng cười . Mọi người đang tranh luận về hoa Mai đấy .

Nó toét miệng ra cười :

_ Anh có biết hoa mai có ý nghĩa thế nào không ?

_Mai, tùng, trúc là 3 loại cây có đặc tính biểu hiện cho cái đẹp chân, thiện, mỹ, chịu đựng được sự khắc nghiệt của phong ba, bão tuyết nên được xưng tụng là Tuế Hàn Tam Hữu .Hoa mai tượng trưng cho tinh thần và khí tiết  .Mai là loài hoa nở đầu tiên trong năm, ngay từ tiết Lập xuân giá lạnh, trong khi những loài hoa khác lại bị héo úa, nên được xưng tụng là " Bách Hoa Khôi ", tượng trưng cho cốt cách thanh nhã của người quân tử . Đúng không ?

_ Đúng . Thuộc bài ghê . Nó cười . Và em là 1 cành Mai bị bệnh . Nó lại cười , cười nghiêng cả người ra đằng sau , mắt nhắm tịt lại , , cười 1 cách vô ưu vô tư .

Anh muốn hỏi nó " Cười gì ? " như mọi ngày nhưng tự nhiên thấy cổ họng nghẹn lại . Anh và nó quen nhau trên 1 diễn đàn về Hoa . Anh lập ra trang Web vừa để làm công cụ kinh doanh , vừa là chỗ để trò chuyện với những người cùng đam mê . Nó tham gia hồn nhiên với trái tim của một kẻ đã từng gắn bó với cây cối từ nhỏ . Nó thích trọc ghẹo mọi người . Một lần Anh tò mò , muốn chat với nó để xem nó là người thế nào , rồi từ đó , hàng tối , anh và nó online để trò chuyện , nó kể cho anh rất nhiều về gia đình và tuổi thơ của nó _ tuổi thơ của một đứa trẻ được giáo dục để luôn mỉn cười và không bao giờ gục ngã . Khi một cái gì đó xảy ra đều đặn hàng ngày nó sẽ  trở nên quen thuộc , và gắn bó một cách vô thức , anh và nó cũng vậy , nó nhận anh là Anh Hai , và anh gọi nó là Bé Con , coi nó như 1 đứa em gái . Cho đến một ngày nó nói " Từ mai em sẽ không online để nói chuyện với anh được nữa " Lúc đấy anh đã tưởng nó lại giở trò gì đó , như những cô gái cùng tuổi của nó , hay nghĩ ra chuyện để mình trở nên quan trọng , nhưng nó đã không online nữa thật . Ngày thứ nhất , ngày thứ hai , và đến ngày thứ ba thì anh thực sự cảm thấy không chịu được khi không được nhìn thấy cái mặt cười cợt của nó . Anh Buzz liên tục nhưng nó không xuất hiện . 2 tuần sau , anh nhận được 1 cái nhắn tin " Do U miss me ? " , gọn lỏn như nó đã từng hỏi " Will U miss me ?" trước ngày nick của nó không bao giờ còn sáng trên bảng nicks của anh nữa , Linh tính mách bảo cho anh đấy là nó , anh lập tức gọi điện và anh đã biết nó đang ở đây , trong bộ quần áo trắng .

_ Ế ô , cúc cu ........Buzz ......

Nó hét vào tai anh làm anh giật mình . Mặt nó cau có , cái mũi chun lại :

_ Làm gì mà như người mất hồn thế ? Nghĩ đến chị dâu tương lai của em à ? Nó lại cười toét .

Anh đã từng thắc mắc tại sao lúc nào nó cũng cười và nó trả lời gọn lỏn " Thích " và lại cười . Những lúc như thế và cả như thế này nữa , anh chẳng muốn nhìn nó cười chút nào cả , cái mặt cứ vô tâm thế nào ấy  .

_ Tuần sau em sẽ chuyển sang Parkway Cancer Centers , chắc là sẽ phải ghép tuỷ . Lại phải đi như con thoi giữa Singapore General Hospital và Parkway thôi . Chán thật . Lần trước cũng thế đấy , em chỉ muốn ở Hà Nội để thỉnh thoảng còn trốn ra ngoài chat với anh và mọi người . Lại cười ........

Nhìn cái mặt mãn nguyện của nó lúc cười , anh chỉ muốn hét vào mặt nó " Em có hiểu đấy không phải là chuyện đùa không ? Có biết anh lo lắng cho em thế nào không ? " , nhưng anh không đủ can đảm để cắt ngang nụ cười của nó . Đôi khi anh cảm thấy phục cái vẻ bình thản và vô ưu vô lo đấy của nó , ít có người nào đứng trước căn bênh Ung thư lại có thể cười đùa vô tư như nó , anh không thể đánh mất sự lạc quan trong nó , nhiều lúc anh lại lo lắng cái vẻ lạc quan thái quá của nó , nó làm anh không thể hiểu nó đang nghĩ gì sau nụ cười đấy .

_ Ê , đừng lo lắng , cũng chỉ là 1 đợt điều trị thôi . Rồi em sẽ về sớm thôi mà .

Hình như nó nhìn thấy trong mắt anh nỗi lo lắng .

_ Anh có biết , bệnh Ung Thư cũng chỉ là một căn bệnh hết sức bình thường không ? Cứ 5 người thì có 3 người bị Ung thư ở 1 giai đoạn nào đó trong cuộc đời . Chỉ là có 1 số tế bào cứng đầu , nhất định không chịu chết thôi . Giống em đây này . Hiểu không ?

Lần đầu tiên nó không nói chuyện với anh bằng bộ mặt cười cợt mà bắng một bộ mặt rất nghiêm túc,  triết lý , làm anh phì cười . Nó cũng cười . Tiếng cười ròn tan trong vắt như thuỷ tinh , không biết lúc nào sẽ vỡ vụn . Anh chợt rùng mình với ý nghĩ đó trong đầu . Bất giác , anh đưa tay ôm chặt nó vào lòng , áp chặt đầu vào mái tóc mềm mại nhưng thưa thớt của nó , anh thì thầm " Anh không muốn mất em , Bé Con "

 

Caneton0901



 

Mail to: phonghtn@gmail.com
Danh sách bài viết
  • ngan sao - trung duong(4/1/2006)
  • Bài viết
    Bài của trung duong (4/1/2006)

    ngan sao
    toi la mot nguoi song thien ve tinh cam nhung loai sach toi doc thuong noi ve tinh cam yeu thuong con nguoi doc nhung chuyen do rat xuc dong toi hom nay tinh co toi lai duoc doc mot mau chuyen hop y thich cua minh cau chuyen rat hay va xuc dong mot co be bi benh ung thu ma co the cuoi noi vui ve neu la toi chua chac toi da lam duoc phai co mot nghi luc phi thuong lam moi lam duoc nhu vay phai ko cac ban toi hi vong rang co be se song du chi mot phan rat nho co the khoi benh nhung cu hi vong di dung bao gio tu bo hi vong cua chinh minh cac ban a ngay ca so thich cua co be cung an tuong nua nguoi ta thuong thich nhung loai hoa sac so nhung co be lai thich nhung canh ngan sao don so gian di nhung no co mot suc song manh liet nhu chinh co be vay chung ta hay cung cau chuc nhung dieu tot dep nhat se den voi co be ngan sao cua chung ta nhe
     
  • Những bài cũ hơn
  • Đêm nghe biển hát (12/1/2005)
  • 3h (12/1/2005)
  • Giấc mộng (12/7/2005)
  • Thời gian (12/7/2005)
  • Cúc đại đóa (12/7/2005)
  • ADSL (12/7/2005)
  • Sân ga (12/13/2005)
  • Về vội (12/13/2005)
  • Con ngoan (12/15/2005)
  • Chuyển khẩu (12/15/2005)
  • Những bài mới hơn
  • Những hột ô mai (11/28/2006)
  • Xe lửa (2/26/2007)
  • Tạm biệt (7/23/2012)
  • Những chiếc lá phong (7/23/2012)
  • Những đoá hoa vàng bên bờ sông (8/14/2012)
  • Câu chuyện số 1: Tiếng kèn dưới chân toà nhà 101 (10/31/2013)
  • The Citadel (7/31/2014)
  • Thì thầm trong vườn (4/6/2015)
  • Bồ công anh trong gió (5/31/2015)
  • Quán cafe Hoa Diên Vỹ (8/10/2015)
  • Tìm kiếm:    Tìm
    Chủ đề khác:
    blog comments powered by Disqus