Huy Phong - moingaymotniemvui.com-huyphong.com
trang chủ | ảnh | phonghtn@gmail.com
Tự sự giao hàng
Huy Phong9/18/2014

 

Tự sự giao hàng

September 18, 2014 at 3:47pm

Tại sao phải giao hàng, 

 

- Trước hết là người mua đến mua và xe nhỏ quá, không chở về hết.

- Người mua còn đi chỗ khác, nên nhờ người bán giao về nhà hộ 

- Người mua ở nhà gọi điện thoại/email/đặt online và đề nghị giao về tận nhà vì không có người coi nhà dùm để ra tiệm.

- Trời mưa to quá

- Nắng to quá

- Máy lạnh lạnh quá 

- Người bán nhiệt tình quá 

- Người bán tăng thêm dịch vụ cộng thêm để tiện lợi hơn đối thủ 

 

 

Ai đi giao hàng 

 

Sau khi mưa quá to hoặc hàng quá nhiều hoặc cửa hàng thêm dịch vụ cộng thêm thì cần bỏ hàng lên xe để đi giao. Bắt đầu từ chiếc xe tự động đắt tiền của chủ cửa hàng, sau đó hao xăng và xe trầy quá, thì đổi qua chiếc Dream ít hao xăng. Sau khi có dream đi giao thì cậu em bận đi học, chủ cửa hàng kẹt bán hàng, và không thể tiếp tục thế này nữa. 

 

Câu chuyện giao hàng chuyển sang câu chuyện đi tìm anh giao hàng.....

 

 

Giao hàng, anh là ai?

 

Việc đầu tiên mà bất cứ nhà tuyển dụng nào cho vị trí giao hàng cũng sẽ nghĩ đến: xe ôm, sau đó tới sinh viên làm thêm, cuối cùng mới là cánh đàn ông đang độ tuổi lao động. Tiếp theo là yêu cầu phải rành đường và có sẵn xe. 

 

Có rất nhiều suy nghĩ đã trở thành suy nghĩ chung: giao hàng thì không cần phải có trình độ cao, cũng không cần phải uyên thâm gì, vì nếu uyên thâm thì chắc đã làm nghề khác. Cứ tiếp tục nghĩ như thế thành ra, giao hàng, anh giao hàng, chú giao hàng, em trai giao hàng, hầu như sẽ bị coi là: hết việc nên đi giao hàng.

 

Ai sẽ ứng cử đi làm giao hàng: thật kinh ngạc, gần đúng với các giả định trên, các ứng viên sẽ gồm các anh, các chú xe ôm, các em sinh viên làm thêm....Và điều kinh ngạc nhất: họ sẽ thể hiện đúng với tinh thần người vận chuyển: chạy rất nhanh, vượt đèn đỏ, vừa hút thuốc vừa đi giao hàng, nói năng bất cần đời, giao xong là xong....Nói gần đúng, là vì vẫn còn những người vận chuyển rất cool: tóc tai gọn gàng, chạy đúng phần đường, đúng tốc độ, giao đúng hàng, đúng giờ...

 

Vậy túm lại, giao hàng, anh là ai: là người mà, hoặc sẽ thu tiền theo chuyến, hoặc lĩnh lương ngày, lương tuần, lương tháng, để vận chuyển mặt hàng từ nhà cung cấp, đến tận nhà người mua, bất kể mưa gió, bão, kẹt xe, nóng 40oC hay lạnh 12oC. Họ sẽ là người để người mua trút giận vì giao muộn, chẳng thèm nhìn mặt khi nhận hàng, tiền đưa mà không chuẩn bị tiền thối sẽ bị mắng một trận...

 

Và dĩ nhiên, còn rất nhiều khách hàng tốt, luôn có tiền tip cho giao hàng, mời nước uống, cảm ơn cho đến khi tới cổng.....

 

Và câu chuyện giao hàng bắt đầu 

 

Giao gì khó nhất

 

Giao đồ ăn nóng  là khó nhất, từ lúc đặt đến khi tới khách đang đói mà để đồ ăn nguội là coi chừng. Giao đồ ăn có nước như súp, canh, bún các loại thì nhất định phải cho vào hộp kín, thật là kín. Và khách không gọi được, địa chỉ quá hiểm hóc, điện thoại người mua hết pin đúng lúc gọi từ lầu 4 để xuống lấy thì coi như xong phim. 

 

Giao hải sản tươi sống khó nhì, con cua phải kẹp, con cá phải bơi, con tôm phải nhảy, không thì giao hàng sẽ phải nhảy bù. Chạy xa gần gì cũng phải ôm bình oxy, coi như lỡ phải nhảy lặn thì cũng có cơ hội thở thêm cả buổi. Và khách không gọi được, địa chỉ quá hiểm hóc, điện thoại người mua hết pin đúng lúc gọi từ lầu 4 để xuống lấy thì coi như xong phim. 

 

Giao rau củ quả trái cây khó ba. Rau phải tươi, hoa quả phải tươi, chạy vòng vòng kẹt xe, chạy từ Gò Vấp đi Q8 hay từ Hoàn Kiếm đi Hoàng Quốc Việt cũng phải làm sao không cần biết, héo là toi ngay. Và khách không gọi được, địa chỉ quá hiểm hóc, điện thoại người mua hết pin đúng lúc gọi từ lầu 4 để xuống lấy thì coi như xong phim. 

 

Giao túi hàng hiệu, laptop macbook pro, nhẫn kim cương, vàng bạc đá quý thì rủi ro lớn nhất là giao hàng chạy mất. cònkhách không gọi được, địa chỉ quá hiểm hóc, điện thoại người mua hết pin đúng lúc gọi từ lầu 4 để xuống lấy thì coi như bình thường, đem hàng về là xong. 

 

Giao gì khó nhì 

 

Giao hẹn giờ, khách hẹn đúng 9h sáng, boooooong, 9h, anh mà không xuất hiện là tui xù anh à, tui không mua hàng của anh. Hiện nay trên toàn cầu, giao hàng hẹn giờ là nó nhảy sang mục giao hàng VIP, hoặc chính xác từng phút là VVIP nha. Mưa, nắng, tuyết, bão, kẹt xe....không quan tâm. Quan trọng là phải đúng giờ, không là không được. Và khách không gọi được, địa chỉ quá hiểm hóc, điện thoại người mua hết pin đúng lúc gọi từ lầu 4 để xuống lấy thì coi như xong phim. 

 

Giao gì khó ba 

 

Giao kèo, giao kèo về giao hàng là thứ mà cửa hàng đã thoả thuận với khách, hoặc khách có nói mà cửa hàng quên, hoặc cửa hàng quên nói. Kiểu gì cũng chết. Và trăm dâu đổ đầu tằm, con tằm giao hàng ăn đòn từ khách đến người thuê chở. Vừa chạy 30km quanh thành phố, hít đầy khói bụi, chưa kịp uống miếng nước thì khách đã gọi đến cửa hàng. Và giao nhầm à, giao chậm à, giao mà cái thùng xấu quá à, giao hàng mà không vui vẻ à, giao hàng mà thối tiền thiếu mất 1000đ à.....

 

Và những chuyện không ai ngờ tới 

 

Giao hàng chung cư: khách ở tầng 17, gửi xe tầng hầm b3, phí gửi 5000đ. Trên xe có 4 thùng hàng cần giao. Gọi khách từ cửa hàng, khách thề sẽ xuống lấy cho tiện, cả cửa hàng mở cờ trong bụng. Đến nơi thì khách có chút việc, nhờ giao hàng xách lên. Gửi xe mất 5p, đi vào tầng G 1p. Chung cư cao cấp quá, không tự lên được, bảo vệ không cho lên, gọi điện cho chủ nhà thì tò tí te. Giao hàng kiên nhẫn đợi thêm 20p thì gọi được. Khách ngủ quên :D 

 

Chuyện chưa dừng lại cho một ngày đen đủi, khi xuống lấy xe thì mất 1 thùng hàng. Nó biến mất như chưa hề tồn tại bao giờ, không dấu vết, không dấu chân và dấu vân tay. Giao hàng thề, lần sau sẽ đứng canh xe, thà để khách đi bộ xuống chứ không thể khiêng lên rồi mất hàng, có ngày xe bốc hơi thì đi bộ về à.

 

Cái thùng hàng có góc để in phiếu giao hàng rõ đẹp, mà chú giao hàng mắt hơi mờ, thế là chú cẩn thận lấy cây bút thật to ghi tên và số điện thoại người nhận lên thùng. Thế là từ thùng đẹp thành thùng kém đẹp, và chú vừa về đến nhà thì bị khách gọi tới rầy sao giao hàng cho khách VVVVIP bằng cái thùng lem nhem quá :D 

 

Khách đề nghị giao hàng, địa chi giao nghe hơi hơi xa, cửa hàng cẩn thận hỏi xa gần thì khách bảo cứ đến cái đường đấy rẽ phải xong rẽ trái đi một lúc thì tới. Giao hàng đi đến hôm sau mới về sau đó thì thào bảo: dạ đúng là rẽ phải xong rẽ trái, nhưng đến hôm sau thì tới ạ. Vấn đề là, khi cửa hàng vừa bảo: chỗ chị hơi xa, em thu thêm 10,000đ (mười nghìn việt nam đồng) thì bị chửi té tát: bán hàng thì phải giao, giao thì ai cũng giao đến có ai bảo xa gần đâu mà ki bo mười nghìn bạc (ô hay, ai ki bo???) cửa hàng tái mặt, lại đang đợt mới mở, đành phải chiều, cắn răng không dám thu thêm 10,000đ vì sợ mang tiếng ki bo kiệt sỉ thì (xin đọc đoạn tiếp)...

 

....Thì có một buổi đầu giờ chiều trời vào tiết thu, nắng nhẹ, gió heo may khẽ lùa qua khe lá làm đôi má cô bán hàng khẽ run lên thì đột nhiên có tiếng điện thoại đặt hàng. Buồn ngủ mà gặp chiếu manh, ế khách mà có điện thoại đặt hàng thì mừng lắm. Vừa gõ số điện thoại khách hàng vào hệ thống thì phần tính tiền giao hàng tận nhà đã tăng thêm mấy mươi ngàn vì nó thuộc khu vực zone 9, tức là khu vực cực xa. Sau khi đặt hàng xong thì cô bán hàng khẽ vén sợi tóc mai qua tai và nhẹ nhàng giới thiệu zone 9 của cửa hàng, là một zone rất là đặc biệt vì được khách ưu ái xa mà vẫn mua và cước giao hàng, bù cho mồ hôi và khấu hao xăng xe cho người vận chuyển thì điện thoại nổi lên một bản nhạc không ngờ tới: mấy người là đồ ăn cháo đá bát, hồi mới mở thì nói hay lắm, giờ ỷ ngon rồi nên tăng tiền lên à, làm giàu à, đồ gian thương :D sau đó là tiếng tít tít tít từ đầu điện thoại kia vang lại, gió heo may vẫn lùa về.....thổi lên những sợi  tóc lấm tấm mồ hôi trên trán....

 

Và khách thích gì nhất sau giảm giá 

 

Là giao hàng miễn phí, bốn chữ thần kì đánh bại mọi hình thức marketing cổ điển và tân tiến. Dạ, chị cứ mua đi, 1 đồng em cũng giao hàng miễn phí. Đấy, quảng cáo như thế thì còn hơn là uống thuốc thần dược marketing. 

 

Và giao hàng miễn phí thường lại đi kèm điều kiện, vì có một cửa hàng họ để "1 đồng cũng giao miễn phí" nhưng hoá ra là cửa hàng chuyên bán tiền cổ, tiền hiếm, 1đ của họ khoảng 100 mỹ kim, là bét nhất, vì là 1 đồng từ thời napoleon còn chưa mặc bỉm cơ. 

 

Và câu chuyện giao hàng miễn phí sẽ được các cửa hàng tính toán lại sao hấp dẫn: mua trên 100k, 200k, 300k, 400k sẽ giao miễn phí chẳng hạn. Và oái ăm thay, không phải chỗ nào bán trên xxxđ sẽ áp dụng đúng xxxđ để giao hàng miễn phí được. 

 

Và cuối cùng của một câu chuyện, câu chuyện giao hàng này, là, Người Giao Hàng Có Ăn Cơm Không? 

 

Họ là siêu nhân, dĩ nhiên rồi, chân đạp bàn đạp, tay vặn ga, đầu đội nón bảo hiểm. Mưa, nắng, bão, chủ nhật, ngày lễ, ngày nghỉ, động đất, tornado, kẹt xe.......họ đều đem hàng tới tận tay người mua. Họ đại diện cho hình ảnh cửa hàng, họ hướng dẫn sử dụng, họ thu tiền, mất hàng họ đền, hư hàng họ đền, chạy xe bị công an phạt, họ nộp tiền phạt. 

 

Đến bữa, hoá ra họ cũng ăn cơm nhưng chúng ta. Về nhà, họ vẫn có một gia đình như mọi người, có con đi học, có vợ chồng con cái. Hoá ra y như mọi người.

 

Họ chạy xe ra đường, lưu thông trên một đất nước mà mỗi ngày có 1000 người chết vì tai nạn giao thông, và họ nhẫn nại làm công việc của mình, với thu nhập, ít nhất phải lo cho họ được bữa ăn, cho con họ được bữa ăn, họ làm không có bảo hiểm, không có lương cố định, họ có thể bị sa thải bất cứ lúc nào.

 

Và hàng ngày, họ đứng ngay gần chỗ điện thoại nhận hàng, họ đợi đóng hàng đi giao và họ phải chịu nghe từ đầu bên kia điện thoại, bất cứ lúc nào cũng có thể có câu: sao bên em giao hàng đắt thế. 

 

Đôi lúc mình chỉ muốn giãi bày với quý khách hàng thân yêu rằng: giao hàng, họ cũng là người, họ cũng cần ăn cơm(*)

 

 

 

 

(*): có một ngày kia, người nông dân đi bơm xe máy, bơm 2 bánh hết 6000đ, chưa kịp nói rẻ đắt thì anh bơm xe (bằng máy) đã rít lên: thế bơm xe không ăn cơm à :D  

Xe toyota 800 mui trần, một trong những xe giao rau của người nông dân :DXe toyota 800 mui trần, một trong những xe giao rau của người nông dân :D

Huy Phong
 

Mail to: phonghtn@gmail.com
  • Những bài cũ hơn
  • Lãng đãng cuối tuần (12/7/2005)
  • Sóng sông danube (12/7/2005)
  • Những cái ngã ba (12/7/2005)
  • Khúc giao mùa (12/7/2005)
  • Những tháng ngày vắng (12/7/2005)
  • Listen to the sea (12/7/2005)
  • Phiên chợ ba tư (12/7/2005)
  • Tuổi 19, xa rồi thời con gái (12/7/2005)
  • ONLINE! (12/7/2005)
  • Hoa sữa (12/7/2005)
  • Những bài mới hơn
  • Cày cuốc và coding (10/13/2014)
  • Một ngày bằng mấy trăm năm (11/13/2014)
  • (11/18/2014)
  • Mùa hoa bỏ lại (11/21/2014)
  • Everything happens for a reason (11/28/2014)
  • Khi mua đông về (12/19/2014)
  • Món quà quý giá nhất (2/19/2015)
  • Những cánh cửa (9/18/2015)
  • Từ ô cửa sổ máy bay (9/22/2015)
  • Tiểu mã (10/12/2015)
  • Tìm kiếm:    Tìm
    Chủ đề khác:
    blog comments powered by Disqus