Huy Phong - moingaymotniemvui.com-huyphong.com
trang chủ | ảnh | phonghtn@gmail.com
Beyond the window
Huy Phong9/9/2014

 

 

Ở phòng cô nhìn ra, là một khu vườn nhỏ, cô thích hoa, dĩ nhiên là khi những tia nắng đầu tiên chiếu qua khu vườn rồi đến phòng cô, thì những bông hoa kia đang rung rinh mỉm cười. Cô kéo rèm và nhìn ra cửa sổ, cô mỉm cười và chào ngày mới. 

 

Cô đi chợ, ngày nào đi chợ cô cũng đi ngang qua một dãy các cửa hiệu sách cũ. Cô đi chầm chậm để nhìn vào trong, những kệ sách dài nằm sau cánh cửa kính to. Cô lẩm nhẩm tên những quyển sách ưa thích của cô: đồi gió hú, kiệu hãnh và định kiến, đồi gió hú...Cô nhớ những quyển tiểu thuyết được in trên những tờ giấy mỏng và đen, có những trang thấy cả mặt sau...

 

Nhưng cô chỉ cho phép mình nhìn vào khi đi ngang qua thôi, rồi cô lại đi tiếp, cô còn cả một cái bếp để chăm sóc. Cô khẽ mỉm cười và hít một hơi sâu trước khi đi tiếp, trước khi đi qua các hiệu sách cũ kia. 


Cô rất sợ các ngày lễ, những ngày đó, cô chỉ ước ao mình được đi đâu đó thật xa. Những ngày mọi người ồn ào náo nhiệt tụ họp thì cô càng thấy trống trải. Hôm nay ngoài trời mưa và lạnh, những hàng quán với không khí giáng sinh càng làm cô thấy cô đơn hơn. Tự dưng cô lẩm nhẩm: rồi cái gì cũng rồi...và cô ước thời gian trôi đi nhanh hơn...

Và đó là một buổi chiều mùa đông, cô ngồi đó nhìn ra ban công, từng đợt xe chạy qua lại trước mặt cô. Những con người hối hả, và cô tự cho mình một buổi chiều thảnh thơi, cô khẽ mỉm cười và cẩn thận xếp chiếc khăn choàng vào túi xách, cô chậm rãi uống nốt ly cafe dở và tiếp tục cuộc hành trình của mình.

Và thành phố lại lên đèn, thần kì như có người đợi sẵn để thắp lên ánh sáng trong bóng đêm, để cho mọi người không sợ hãi, không đi lạc, và cho cả những giấc mơ đêm được soi sáng...

Đã lâu rồi cô không có thói quen đi ra ngoài đường vào buổi tối. Cô ngồi đó, đeo tai nghe và mở những bản nhạc yêu thích ra nghe. Có một bản nhạc cô rất thích, là bản Danse macabre  của Saint-Saëns. Cô nằm đó nghe những bộ xương nhảy múa cho đến bình minh. Chúng tự do, chúng chỉ nhảy múa ban đêm và nằm xuống khi nghe tiếng gà gáy sáng. Cô nằm thiếp đi, cố ước gì, mình cũng có thể nhảy múa như vậy. 
 
 

Huy Phong
 

Mail to: phonghtn@gmail.com
  • Những bài cũ hơn
  • Lãng đãng cuối tuần (12/7/2005)
  • Sóng sông danube (12/7/2005)
  • Những cái ngã ba (12/7/2005)
  • Khúc giao mùa (12/7/2005)
  • Những tháng ngày vắng (12/7/2005)
  • Listen to the sea (12/7/2005)
  • Phiên chợ ba tư (12/7/2005)
  • Tuổi 19, xa rồi thời con gái (12/7/2005)
  • ONLINE! (12/7/2005)
  • Hoa sữa (12/7/2005)
  • Những bài mới hơn
  • Tự sự giao hàng (9/18/2014)
  • Cày cuốc và coding (10/13/2014)
  • Một ngày bằng mấy trăm năm (11/13/2014)
  • (11/18/2014)
  • Mùa hoa bỏ lại (11/21/2014)
  • Everything happens for a reason (11/28/2014)
  • Khi mua đông về (12/19/2014)
  • Món quà quý giá nhất (2/19/2015)
  • Những cánh cửa (9/18/2015)
  • Từ ô cửa sổ máy bay (9/22/2015)
  • Tìm kiếm:    Tìm
    Chủ đề khác:
    blog comments powered by Disqus