Huy Phong - moingaymotniemvui.com-huyphong.com
trang chủ | ảnh | phonghtn@gmail.com
Những đốm lửa hồng
Huy Phong12/21/2005

Những đốm lửa hồng

 

Cuối cùng thì mùa đông cũng đã đến, buổi sáng thức dậy không còn nghe tiếng lá cây xào xạc như tháng trước mà chỉ còn tiếng đạp trên lá khô rụng đầy sân nghe lạo xạo thôi. Hình như đông về đêm qua thì phải, vì mới chiều qua, trời không gợn mây, gió lùa về vẫn còn mang chút ấm áp. Vậy mà chỉ qua một đêm, hoa cau rụng đầy ngoài thềm, con cún từ ngoài hiên cũng rúc hẳn vào bếp, nằm im để cho con mèo rúc vào nách.

Cánh đồng mênh mông trước mặt mới hôm nào còn xanh là thế, hôm nay đã là những gốc rạ trơ ra, nhìn lởm khởm và chỉ tuyền một màu xám. Chỉ còn xa xa những cây rơm được đánh cẩn thận tại chỗ và đâu đó bọn trẻ con đi mót thóc rơi. Và còn kia nữa là những đốm trắng đang tụm lại, vịt đấy, những con vịt miền xuôi.

 

Từ hôm mảnh ruộng cuối cùng được gặt, hai bầy vịt từ xuôi được chở lên cái xứ này. Năm nào cũng vậy, cứ gặt xong là lũ vịt này lại được xua lên để ăn nốt chỗ thóc thừa sau vụ. Cái giống vịt là chúa ồn ào, chúng đi đến đâu là ầm ĩ đến đấy. Nhưng có cái thú vị của nó, một đàn vịt trăm con đi qua chỗ nào là chỗ ấy có trứng vãi ra. Chúng tài thật, vừa đi, vừa nói chuyện, vừa kiếm ăn và đẻ trứng luôn tại chỗ.

 

Ngày tháng mười chưa cười đã tối, mặt trời lặn nhanh sau vách núi càng minh chứng cho câu nói đó của ông bà. Phút chốc toàn bộ cánh đồng đã phủ lên mình một chiếc áo màu đen. Những cơn gió hất tung bay những chiếc lá đang rơi dần khỏi cành. Sương dần xuống. Trời lạnh thật. Từ cánh đồng nhìn lên phía làng, thấy lấp lánh những ô cửa sổ đang hắt bóng củi bếp cháy.

 

Một bàn ăn dài trong bếp, hai chiếc đèn dầu 2 đầu không sáng bằng cái bếp củi đang bùng lên với món bông bí xào. Bữa cơm chiều nay có cá trắm chiên, cà pháo, canh chua đầu cá và bông bí xào. Bữa ăn nhà quê chỉ có thế, vậy mà vui, cái nồi cơm to là thế, mà chưa hết một lượt câu chuyện đã vơi tới đáy. Cá ao, gà vườn rau mọc dại, thế mà hạnh phúc. Câu chuyện trong bữa cơm cũng chỉ quanh quanh vài cái áo mới cho mấy cô cậu đang nứt mắt, chuyện dạm ngõ cho anh cả. Khi câu chuyện chuyển sang đến đoạn chuẩn bị cải tạo cái ao thì cả nhà đã chuyển từ bếp lên nhà rồi.

 

Thằng Cún chuồn ra khỏi câu chuyện sớm nhất, nó bảo có hẹn với thằng Làu đi bắt ếch và nhanh chân vọt ra ngoài, trước khi đi nó không quên đảo xuống bếp lấy gói muối trút vào cái cái túi con và chạy đi kiếm thằng Làu. Thằng Cún và thằng Làu bằng tuổi nhau, hai thằng hết tết này là mười bốn. Cả hai đều háo hức được 17 tuổi, chúng nó hy vọng sẽ vạm vỡ và nhanh chóng thành người lớn hơn, tầm này toàn bị các anh các chị bảo là trẻ con, tức lắm.

 

Hai thằng căng mắt tìm lối đi, thằng Cún muốn đi nhanh nên đi tắt qua vườn nhà nó, phải băng qua cái đìa. Vượt qua cái đìa, hai thằng kéo cái áo khoác lại và nắm tay nhau nhìn hướng cái chòi vịt trực chỉ.

 

(còn nữa)


Huy Phong
 

Mail to: phonghtn@gmail.com
Danh sách bài viết
  • Những đốm lửa hồng (tiếp theo) - Huy Phong(12/21/2005)
  • Bài viết
    Bài của Huy Phong (12/21/2005)

    Những đốm lửa hồng (tiếp theo)

    Thằng Cùi dìa ở dưới xuôi đi cùng bầy vịt lên xứ thằng Cún để coi vịt, nó năm nay 16 tuổi, nhưng do đi làm từ bé nên nó còi cọc và đen xỉn, trông chỉ trạc như thằng Cún và thằng Làu thôi. Cái hôm bầy vịt được chở đến, thằng Cún với thằng Làu ra phụ một tay đi gom những con vịt bị chết ngạt rồi đem chôn cùng với thằng Cùi dìa và 3 thằng thân nhau từ đó.

     

    Chỗ ở của thằng Cùi dìa là cái chòi canh vịt, cái chòi bé xíu, ở trong chỉ có cái chiếu, 1 cái mền bông và 1 cái gối, ít bộ quần áo, cái đèn tù mù và tài sản quý giá nhất của nó chính là cái đài con con mà đêm nào 3 thằng không ngồi nói chuyện thì cũng bật lên nghe cho bằng khuya mới thôi.

     

    Hôm nay có tiết mục mới, nghe thằng Cùi dìa nói vậy nên hôm nay thằng Cún háo hức hơn, nó kéo thằng Làu sang ngay. Hai thằng vừa đi vừa tự hỏi hôm nay sẽ có gì mới. Hai thằng nắm tay nhau đi tiếp, những vì sao trên đầu chúng vẫn lấp lánh, cánh đồng vẫn tối đen, cái ánh sáng duy nhất từ chòi vịt trở thành  sáng nhất, trông thật lạ, thật yên bình.

     

    Hai thằng đến nơi thì không thấy thằng Cùi dìa đâu, lại nghe tiếng bịch bịch sau chòi. Hai thằng lấy làm lạ chạy ra thì thấy thằng cùi dìa đang lúi húi đào đất sét. Nó thì thào “đêm nay tao bắt con vịt đem nướng ăn chơi”. Hai thằng há hốc miệng “mày không sợ ông Sáu hả”. “Cả trăm con, ăn thua gì”. Miệng nói tay nó đắp tiếp đất sét lên con vịt xấu số và đem vào chòi. Nó khơi lại cái bếp nhét thêm củi vào và nhét con vịt đất sét vào trong.

     

    Ba thằng lại ngồi bên cái bếp đang nổ lửa lốp bốp để nghe tiếp chuyện ngày hôm qua thằng Cùi dìa đang kể chuyện. Những câu chuyện về nơi nó sống và lớn lên. Vùng sông nước miền tây, nơi mà nó lớn lên với sông và cá. Thằng Cùi dìa hơn thằng Cún 3 tuổi nhưng nó đi nhiều hơn và mỗi một câu chuyện thằng Cùi dìa kể, với nó, thằng Cún và thằng Làu, là cả một thế giới lạ, thế giới đầy màu sắc khác hẳn với cái làng chúng đang ở với cánh đồng trước mặt và những dãy núi đang án ngữ…

     

    Bằng cái giọng khàn khàn đục đục, thằng Cùi dìa bắt đầu những câu chuyện lạ của nó…

     
  • Những bài cũ hơn
  • Đêm nghe biển hát (12/1/2005)
  • 3h (12/1/2005)
  • Giấc mộng (12/7/2005)
  • Thời gian (12/7/2005)
  • Cúc đại đóa (12/7/2005)
  • ADSL (12/7/2005)
  • Sân ga (12/13/2005)
  • Về vội (12/13/2005)
  • Con ngoan (12/15/2005)
  • Chuyển khẩu (12/15/2005)
  • Những bài mới hơn
  • Truyện chưa đặt tên (1/20/2006)
  • Bánh chưng muộn (3/7/2006)
  • Con muỗi (3/8/2006)
  • Con muỗi (p2) (3/8/2006)
  • Ngàn sao (3/18/2006)
  • Những hột ô mai (11/28/2006)
  • Xe lửa (2/26/2007)
  • Tạm biệt (7/23/2012)
  • Những chiếc lá phong (7/23/2012)
  • Những đoá hoa vàng bên bờ sông (8/14/2012)
  • Tìm kiếm:    Tìm
    Chủ đề khác:
    blog comments powered by Disqus